Trước sự thách thức của chồng và nhân tình của anh ta, tôi đã phải tìm cách khiến cho hai người họ bẽ mặt.
Chúng tôi kết hôn đến nay cũng đã tròn 11 năm, tôi và chồng đã có mọi thứ: Một gia đình hạnh phúc, có nhà riêng… Tài sản lớn nhất của vợ chồng tôi là ở hai đứa con ngoan ngoãn, đáng yêu. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có một gia đình vẹn toàn cả đôi bên.
Tôi rất tin tưởng vào chồng, anh ấy sẽ không đời nào có người bên ngoài được. Nhưng cuộc đời lại không như mơ được, chồng tôi bỗng dưng… có bồ. Tôi như con hổ bị chọc giận, muốn lao tới để cấu xé kẻ đã xen vào chuyện của gia đình tôi. Nhưng rồi tôi lại tự trấn an mình phải thật bình tĩnh để tìm hiểu mọi chuyện.
Tôi thuê người bám gót chồng tôi từ lúc ra khỏi nhà, anh ta đi đâu, gặp ai cũng phải báo tường tận về cho tôi, có ảnh và video thì càng tốt. Chỉ sau ba ngày, tôi đã có kết quả chính xác chuyện chồng tôi và nhân tình đi ăn, đi chơi, vào khách sạn nào… Bằng chứng rành rành, chồng không thể nào chối cãi được. Vậy mà lúc nào tôi tỏ ra nghi ngờ là anh ta tỏ ra ấm ức, trách móc vợ thiếu tin tưởng.
Chuyện đáng lẽ tôi là người thiệt thòi, phải được chồng xin lỗi mong tha thứ… Vậy mà trái ngược với suy nghĩ của tôi, chồng tỏ ra thản nhiên, lảng tránh những câu hỏi của vợ. Anh ta không phủ nhận, cũng không thừa nhận, coi chuyện như đã rồi. Còn tôi khóc lóc, than trách, mong chồng vì con mà quên người bên ngoài, trở về cuộc sống êm đềm như trước.
Chồng ngoại tình còn dẫn bồ về nhà thách thức vợ ly hôn. Ảnh minh họa
Từ hôm bị bại lộ, chồng tôi không thèm quan tâm tới vợ con, hàng ngày về nhà là ôm khư khư chiếc điện thoại, không nói năng gì với vợ con. Có hôm anh ta không về nhà, cũng không buồn nhắn tin cho vợ một câu. Anh ta muốn tôi chấp nhận cảnh chung chồng, không được ghen tuông, nếu không sẽ ly hôn. Dù tôi đã nhẫn nhịn nhưng chồng lại càng tỏ ra quá đà, anh ta muốn tôi chủ động ly hôn.
Chồng tôi còn dẫn nhân tình về nhà, dưới danh nghĩa là người bạn, nhưng tôi thừa biết họ là thế nào của nhau. Hai người họ có những lời nói, hành động thân mật cốt để khiêu khích tôi phải ghen tuông. Rồi chồng tôi buông ra lời thách thức vợ ly hôn để anh ta được chung sống với người khác. Anh ta còn giả bộ là người nhân từ khi hứa sẽ không tranh quyền nuôi con với tôi.
Không chịu nổi sự khiêu khích của hai người họ, tôi đành vào trong phòng lấy ra tờ giấy giơ ra và thông báo: “Đây là hợp đồng vay tiền ngân hàng, nhà này phần lớn tiền là đi vay nên còn đang thế chấp. Tài sản thì cũng không có gì đáng kể để mà chia nhau. Nợ nần thì còn nhiều, mà giờ ly hôn chắc chia đôi cũng chẳng được là bao. Nên tôi sẵn sàng ly hôn và tự tin mình có được lợi thế lớn khi nắm trong tay nhiều bằng chứng chồng ngoại tình”.
Chồng tôi ngồi phịch xuống ghế, anh ta toát mồ hôi, lắp bắp ngạc nhiên trông thật thảm thương. Anh ta cứ nghĩ rằng số tiền vay ngân hàng đã được bố mẹ đẻ tôi cho tiền để trả. Sự thật là đúng là bố mẹ tôi đã cho tiền, tôi cũng đã định mang tới ngân hàng để trả nợ hết nhưng vì chị gái tôi cần tiền gấp nên tôi tạm cho chị ấy mượn. Thật may mắn cho tôi, chứ nếu không cho chị vay tiền, giờ đây lại phải chia tài sản, uổng phí công sức của bố mẹ đẻ tôi.
Vài hôm sau, chồng tôi đã không còn cao ngạo, anh ta nói rằng sau hôm đó hai người họ đã cãi nhau, cô bồ thấy chồng tôi không có tài sản gì đáng kể nên đã chủ động chia tay. Chồng tôi đã tỏ ra ăn năng hối hận, xin lỗi mong tôi bỏ qua. Tôi vẫn chưa tha thứ cho chồng, nhưng trong lòng ngổn ngang tâm trạng. Tôi có nên cho chồng một cơ hội làm lại hay là ly hôn? Hãy cho tôi lời khuyên!