Đứa con bé bỏng ở bên tôi bao năm, vậy mà ngày nó đi lấy chồng, tôi mạnh mẽ đến mấy cũng chẳng thể cầm được nước mắt.
27 tuổi tôi kết hôn với người bạn gái yêu hai năm của mình, hơn một năm sau chúng tôi có em bé. Tôi vẫn nhớ y nguyên giây phút vợ báo tin có thai thật là hạnh phúc làm sao. Hai vợ chồng cùng hồi hộp, chờ đợi giây phút em bé chào đời. Vậy mà số phận nghiệt ngã đã cướp mất vợ tôi đi. Cô ấy mất khi sinh con. Bế đứa con đỏ hỏn trên tay mà tôi rụng rời khi nghe bác sĩ thông báo tin sét đánh ấy.
Mất vợ, tôi như mất cả thế giới, lúc nào cũng chìm trong sự đau khổ, ân hận và tiếc nuối. Vì sinh con cho tôi cô ấy đã không may như thế, tôi luôn tự trách mình trách bản thân vô dụng để vợ ra đi, con mồ côi mẹ sớm như vậy. Thương con, thương vợ và thương cả chính bản thân mình, tôi học cách chăm con mọn thật tốt.
Gà trống nuôi con từ lúc con lọt lòng chẳng dễ gì. Tôi chạy đi khắp nơi xin từng giọt sữa cho con, rồi những lúc con ốm, con bệnh, tôi lo lắng, xót xa vô cùng. Nó là món quà duy nhất vợ để lại cho tôi, tôi phải thay vợ chăm con thật tốt, dạy nó lên người. Tôi sẽ làm tất cả, chỉ cần con gái hạnh phúc, bù đắp tuổi thơ thiếu mẹ.
Vừa làm vừa chăm con gái nhỏ, tôi chưa từng có ý đi bước nữa dù gia đình, bạn bè, thậm chí cả nhà vợ giục nhiều. Tôi không muốn con phải ở với mẹ kế, bị người ta đối xử không tốt. Con tôi đã thiệt thòi nhiều rồi, tôi không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương con bé, kể cả tôi. Với tôi, nó là tất cả.
Rồi cô con gái nhỏ của tôi cũng lớn, vào Đại học, đi làm, kết hôn, rời xa vòng tay của bố. Người đàn ông nó chọn ở trên thành phố, có học thức, hiểu chuyện và đặc biệt yêu thương con bé nên tôi cũng khá yên tâm. Tôi chẳng sợ điều gì chỉ sợ con buồn, không được vui. Vì thế trước ngày cưới, tôi nhắn nhủ với nó: “Nếu sau này hôn nhân có vấn đề gì hãy cứ về với bố, đừng cam chịu, bố sẵn sàng dang rộng vòng tay đón con trở về”.
Đứa con bé bỏng ở bên tôi bao năm, vậy mà ngày nó đi lấy chồng, tôi mạnh mẽ đến mấy cũng chẳng thể cầm được nước mắt. Tôi khóc vì phải xa con, vì thương và vì cảm xúc khó tả của một người bố. Vậy mà trước lúc con lên xe hoa, Lâm – người bạn cấp 3 của tôi và vợ đã rất lâu không gặp bỗng xuất hiện dù chẳng được mời. Cậu ấy ồm chầm lấy con gái tôi, liên tục xin lỗi và xưng bố con khiến tôi và con gái khó hiểu vô cùng.
Lâm tâm sự với chúng tôi rằng, cậu ấy mới là bố đẻ của con gái tôi. Trước đây, Lâm và vợ tôi từng qua lại với nhau, ngày vợ tôi mất, Lâm không đủ dũng khí để đến nhận con. Bao nhiêu năm cậu ấy vẫn theo dõi, mong muốn bố con một ngày nhận nhau. Tôi thấy thật nực cười trước câu chuyện Lâm bịa đặt ra, cho đến khi Lâm đưa tôi kết quả xét nghiệm ADN cậu ta đã lén lấy mẫu tóc của con gái tôi.
Cả tôi và con gái đều sốc, không tin vào kết quả này, nhưng khi chúng tôi đi giám định lại một lần nữa thì sự thật vẫn là sự thật. Hoá ra bao năm nay tôi nuôi con người khác, vợ tôi không chung thuỷ như tôi từng nghĩ. Con gái sốc lắm, nó không dám tin điều này và phủ nhận là con của Lâm, con bé khẳng định dù có thế nào cũng chỉ có tôi là bố duy nhất. Còn tôi, tôi không biết làm gì khi chuyện không ngờ này ập đến.
Bài viết liên quan
- Số phận những người con nuôi của Hoài Linh: Người đổi đời, người “biến mất” khỏi showbiz
- Đàm Vĩnh Hưng có thông báo đặc biệt gửi đến khán giả giữa lúc bị cấm đi diễn
- Bị đồn ôm tiền bỏ đi, bí mật ly hôn, vợ Công Lý nói gì?
- Vợ cũ Bằng Kiều: “Một mình anh Hoài Linh chấp hết mười mấy ca sĩ”
- 3 tháng sau ly hôn, Xoài Non – Xemesis lộ ảnh với tình mới gây bất ngờ