Ngày đi đẻ của tôi khác với nhiều sản phụ khác chẳng có chồng bên cạnh, chỉ có ông bà ngoại. Tôi sinh mổ kết hợp phẫu thuật cắt bỏ u nang buồng trứng.
Tôi ở ngoài Bắc còn anh thì ở tận thành Vinh đầy nắng gió. Khoảng cách địa lý xa xôi như vậy mà chúng tôi lại có duyên quen nhau qua mạng. Ban đầu chỉ là những câu chuyện vu vơ không đầu không cuối rồi 2 đứa cảm mến nhau nhiều hơn. Sau đó cả hai đều chia sẻ cho nhau mọi chuyện trong cuộc sống. Rồi một ngày anh cũng chính thức tỏ tình và được tôi đồng ý.
Yêu xa, chúng tôi ít khi được ở gần bên nhau. Thời kỳ đầu, khoảng vài tháng anh mới ra Hà Nội 1 lần. Tranh thủ thời gian đó, 2 đứa hẹn gặp nhau. Về sau nhớ nhau quá thì 1-2 tháng anh lại ra thăm người yêu. Những lần đó, 2 chúng tôi đều gần gũi. Chúng tôi không phòng tránh vì tôi có khối u nang buồng trứng nên chủ quan nghĩ sẽ khó có thai ngoài ý muốn.
Nhiều lần anh muốn đưa tôi về nhà ra mắt nhưng tôi chưa sẵn sàng. Bản thân tôi dù yêu nhưng tôi chưa xác định mối quan hệ này nghiêm túc. Bởi ở đây, tôi cũng là con gái độc nhất của bố mẹ. Trong khi đó anh cũng là con 1 trong nhà và có việc làm ổn định tại Vinh. Dù anh muốn sau kết hôn sẽ đưa tôi về Vinh sinh sống và làm việc nhưng tôi còn nhiều điều chưa quyết được. Nhất là bố mẹ luôn mong muốn con gái lấy chồng gần, còn giàu nghèo không quan trọng.
Tôi còn cứ nghĩ chắc anh chỉ lừa tôi và không muốn chịu trách nhiệm nên mới vậy. Bực mình, từ hôm đó tôi chặn mọi liên lạc từ anh và xác định làm mẹ đơn thân. (Ảnh minh họa)
Vì yêu xa ít khi gặp nhau trực tiếp lại hay mâu thuẫn về chuyện đó nên chúng tôi thường xuyên cãi vã. Khi tôi định nói lời chia tay với anh thì lại biết tin có bầu. Tôi hoang mang lo lắng định âm thầm đi bỏ cái thai này nhưng lại không dám. Cuối cùng tôi quyết định cho anh biết để quyết định.
Trái ngược với lo lắng của tôi, anh hào hứng đón nhận tin vui và bảo tôi để đẻ dù tôi còn khối u nang buồng trứng. Sinh con xong, 2 chúng tôi sẽ làm đám cưới. Cứ nghĩ là số phận đã ràng buộc 2 đứa lại với nhau nên tôi cũng liều quyết theo ý anh.
Từ ngày tôi có bầu, dù đường xá xa xôi, anh vẫn cố gắng mỗi tháng ra thăm 1 lần. Hàng tháng anh còn đưa tôi 3 triệu để ăn uống tẩm bổ và mua váy bầu cho tôi mặc. Hai đứa cứ qua lại với nhau mà chẳng ai biết. Vì dáng tôi cao, lại hay mặc đồ rộng nên không ai biết tôi mang thai. Ngay cả gia đình, bạn bè cũng không ai biết về bí mật này.
Trước ngày dự sinh vài ngày, anh bảo sẽ lên Hà Nội đưa 2 mẹ con vào viện mà chờ hoài không thấy. Tôi gọi cho anh cả mấy chục cuộc cũng bặt vô âm tín. Tôi còn nghĩ chắc anh chỉ lừa tôi và không muốn chịu trách nhiệm nên mới vậy. Bực mình, từ hôm đó tôi chặn mọi liên lạc từ anh và xác định làm mẹ đơn thân.
Biết không thể giấu thêm chuyện, tôi về nhà thú nhận với bố mẹ về cái thai. Rất giận con gái nhưng con dại cái mang, bố mẹ cũng buộc phải ủng hộ. Mẹ tôi còn bảo, đằng nhà trai không nhận, tôi cứ sinh bé ra, không thể bỏ máu mủ của mình.
Ngày đi đẻ của tôi khác với nhiều sản phụ khác chẳng có chồng bên cạnh, chỉ có ông bà ngoại. Tôi sinh mổ kết hợp phẫu thuật cắt bỏ u nang buồng trứng. Cũng may ca sinh mổ thuận lợi. Cũng từ thời điểm đó, bạn trai chẳng hề tìm cách liên lạc càng khiến tôi giận và oán trách anh hơn. Tôi nghĩ mình đã yêu nhầm gã sở khanh chính hiệu. Tôi còn hận anh, mong cả đời anh không có được hạnh phúc.
Một ngày tôi bất ngờ nhận được 1 cuộc gọi từ số máy lạ. Người ấy hỏi tôi 1 hồi rồi nói bà chính là mẹ của bạn trai tôi. Bà muốn gặp tôi vì có chuyện muốn nói.
Rồi bà nhanh chóng ra Hà Nội và hẹn gặp tôi ở 1 quán cafe gần nhà. Vừa gặp mặt tôi bà đã nghẹn ngào kể chuyện 2 đứa tôi yêu nhau bà không hề biết vì không nghe con trai kể. Nhưng sau ngày anh bị tai nạn giao thông mất, cầm điện thoại của anh và vào facebook của con trai đọc những đoạn chat của 2 đứa bà mới biết 2 đứa yêu nhau và lỡ có bầu. Bà đã cố lấy điện thoại của anh liên lạc với tôi qua facebook, zalo và điện thoại nhiều lần nhưng không được. Chỉ đến khi bà thử lấy điện thoại của bà gọi thì mới kết nối được.
Nghe bà kể, kết nối câu chuyện lại với nhau, tôi mới biết ngày anh bị tai nạn cũng là ngày anh bảo lên trên này đưa tôi đi đẻ. Tôi đoán không nhầm có lẽ anh bị tai nạn trên đường đi ra với mẹ con tôi.
Mẹ chồng mới biết tôi sinh mổ kết hợp cắt u nang buồng trứng, bà còn lo sau khi bóc tách và cắt bỏ, tôi có thể gặp biến chứng nên chăm sóc rất cẩn thận. (Ảnh minh họa)
Biết tôi có con với anh, mẹ anh tha thiết được nhận cháu nội và con dâu. Tôi cũng đồng ý với đề nghị này của bà. Nhưng lòng tôi đầy day dứt và áy náy vì đã trách cứ bạn trai quá nhiều. Không biết ở bên kia thế giới, anh có trách gì tôi không?
Bài viết liên quan
- Quỳnh Trần JP khóc nghẹn báo tin có thai lần 2, chồng Nhật tỏ thái độ lạ
- Mẹ chồng vụ Nam Thư livestream tố chính thất cài người hại, bằng chứng cắt ghép
- Vừa đi làm về, tôi chết lặng khi thấy vợ ngồi trên đùi người đàn ông lạ
- Tiếng xả nước trong phòng tắm lúc nửa đêm tiết lộ sự thật về người vợ ngoan hiền
- Ngày tái hôn, vợ cũ không mời mà tới, thấy thứ rơi ra từ túi xách cô ấy tôi sợ hãi quỳ xuống